Tôi hỏi các sinh viên rằng ai có thể giải thích tại sao tôi lại xếp thói quen hay đưa ra lời bào chữa là một chứng bệnh.Khi tôi dạy những khóa về giao tiếp, cả ở trung học lẫn đại học, tôi đã tiến hành một hoạt động rất đơn giản nhưng lại rất có tác dụng.Trong cuộc sống ngày nay, mỗi chúng ta thường bị vây bọc bởi quá nhiều thông tin.Tôi không bao giờ thức dậy mà không có ý tưởng nào trong đầu.* Chúng ta cải thiện được những cảm nhận về giá trị bản thân.Tôi có chiều cao khá tốt, có kỹ thuật, năng khiếu chơi thể thao và một khát vọng cháy bỏng.Khát vọng khác với khả năng, là điểm khác biệt giữa người bình thường với người thành công.Chỉ là chúng ta không nên bỏ phí thời gian quá nhiều đến mức làm uổng phí và để vuột mất những cơ hội để cảm nhận cuộc sống theo đúng bản chất của nó.Nhưng tôi lại không nghĩ trì hoãn luôn luôn là điều tệ hại.Thật ra, chúng ta có nhiều khả năng hơn chúng ta tưởng và ít khi chúng ta sử dụng đến nguồn năng lực nội tại này.
