Đơn giản bạn chỉ viết ra cái cảm giác và sự xoay xở với đời sống quanh bạn.Chúng ta hãy đi tiếp với mệnh đề tôi là thiên tài và phân ra các khả năng dẫn đến việc tôi không hề có một xu nhuận bút dù tôi có gửi tác phẩm độ hơn chục lần đến vài tờ báo có mục văn nghệ và (tự) đăng hàng trăm bài trên các diễn đàn liên mạng.Hắn không rõ sự thấu suốt là thế nào nhưng hắn cảm giác cái sự thấu suốt mà người ta thường biết chỉ là một trạng thái khá đơn điệu.Tôi biết điều đó nên chưa bao giờ tôi khinh ghét họ.Vốn dĩ là bệnh của kẻ cận, đừng nhầm hay đừng mất công suy diễn là tớ khóc.Dễ dàng bắt quen với nhau và tạo không khí thoải mái sau vài lần cụng ly.Là la lá, cho đến giờ phút này, bạn có vẻ quên rồi đấy.Đó là cái con người có thể làm được nếu biết diệt dốt.Mà chả cần vì họ nói bạn phải sống hay không.Tôi từng tự hỏi sao công bố cả năm trời mà chúng không đem lại cho tôi một xu nhuận bút, một sự khuyến khích từ những người có chức năng hay một lời mời cộng tác.