Để không bao giờ khuỵu xuống cả.Em sẽ suy tư về đời mình từ đời nó.Chúng tôi đi thay quần áo.Cả nước mũi, chảy dài qua môi, rỏ xuống tong tỏng.Nhưng chưa hết giờ ngủ trưa.- Rất tiếc là không thể, thưa ông.Bác giở cuốn sách ra, vuốt lại từng trang rồi gập vào.Con chào bố mẹ đi rồi lên học bài.Hoặc là nằm đó mặc nỗi tuyệt vọng đè lấp cơn đói khát cho đến khi nào chết.Về phía bác, tiếp nhận bệnh nhân tôi chuyển viện với vẻ đầy tự tin.
