Nhưng tôi đã thay đổi thái độ tinh thần để giúp cơ thể tôi tự trị lấy căn bệnh".Tôi sống độc thân và chỉ khi nào xỏ kim tôi mới nhớ tới".Và nếu không trị ngay, thì người bệnh có thể chết được như tự thiêu vậy.Chưa bao giờ tôi ăn lễ đó trong cảnh cô độc, cho nên năm ấy tôi thấy nó tới mà ghê.Thế thì nếu nên lo lắng, ta lo bị ung thư còn có lý hơn là lo bị sét đánh hoặc chôn sống.Từ đó tôi phải lăng xăng: khách hàng bao vây tôi, hỏi giá cả, đòi coi màu sắc, kích thước.Ông hiểu rằng nếu không bỏ được ba tật ấy, không thể thành công lớn.Người nào tạo lập một hãng lớn mà không học cách tổ chức, uỷ bớt quyền, để có thì giờ chỉ huy, kiểm soát thì khoảng 50, 60 tuổi sẽ mắc bệnh đau tim và phải nghỉ việc luôn.Còn như có nó, bạn có thể thành công một cách lạ lùng, không cần đọc những lời khuyên này.Ông nhìn thẳng vào cái chết bình tĩnh, nhẫn nhục, làm động tới quỹ thần.