Giữa đời sống và nghệ thuật.Bác gái tôi thường có vệ tinh quanh tôi.Rồi lại êm êm lan ra.Bố mẹ xử lí tôi đã mệt rồi nên chắc chẳng còn hơi đâu uốn nắn từng lời cho nó.Mất thương hiệu hơi bị phiền.Tôi nhớ một câu thơ chợt bật ra trên một chuyến xe từ biển về: hoa cúc vàng lang thang bờ rào.Chắc họ nghĩ bạn là bồi bàn.Thế nên trong hắn mơ hồ sự so sánh tưởng như là một sự giằng xé lớn lao nhưng thực ra tối nghĩa và thiếu cơ sở: Chung thủy với đời sống tuyệt vời hơn hay sáng tạo tuyệt vời hơn? (Cái này từa tựa như câu hỏi vị nghệ thuật hay vị nhân sinh).Dù lòng tôi đang ơ hờ lắm.Ăn sáng xong ở nhà bác, thay vì đến trường, tôi đảo qua nhà.
