“Một người dưng rất quen trong tim.Khi bạn thích chơi với một người bạn nào đó, vì bạn cảm thấy họ đồng cảm với bạn, bạn thấy vui vẻ và dễ chịu khi ở bên họ.Tôi còn nhớ như in, đó là lớp 1A.Ba biết không, mỗi lần ba mẹ cãi nhau, con rất buồn.Trong đôi mắt ấy chứa đựng đầy nỗi ưu tư và trũi nặng, mà cũng phải, vốn dĩ đôi mắt luôn là bản báo cáo rõ ràng nhất về tâm trạng và suy nghĩ của một người.Nhưng dần dần do áp lực học tập, họ ít liên lạc với nhau hơn, thư từ cũng thưa dần."Uh, con có thắc mắc gì thế, con nói đi?" - tôi nhạc nhiên đáp lại.- Chắc là con không xa lạ gì với nhà bác học Đác – Uyn, phải không nào? “Học, học nữa và học mãi”.Nghe Da nói vậy, Cục Ghét lại càng tủi thân hơn, cuộc đời tủi nhục làm cho con người ta trở nên bi quan và thiếu tự tin.Bà đã đứng tuổi, gương mặt khắc khổ nhưng ngời lên vẻ phúc hậu lạ thường.