Đã 18 tháng rồi, những đại tướng của Ngài cầm đầu quân đội miền Bắc thua hết trận này tới trận khác.ở sở về, cha rình con ở ngoài đường.Lincoln không cần một người khuyên bảo, ông chỉ muốn có một bạn thân nghe ông nói và hiểu ông để ông trút tâm sự của ông thôi.Những đức lang quân ở Mỹ nên noi gương bà.xin ông có lòng tốt.Các ông ấy nói có lẽ đúng.Không có một người nào nghe những lời đó mà giận dữ được! Xét lại sự kiện, là một phương pháp khoa học.Tôi sắp chạy lại thang máy.Ông hầm hầm hỏi tôi sao lại làm như vầy, như vầy.Ông tìm cách biết rõ về gia đình, nghề nghiệp, màu sắc chính trị người đó, ghi nhớ lấy rồi, lần sau gặp lại, - dù là cách một năm đi nữa - ông cũng có thể vỗ vai người đó mà hỏi thăm về vợ, con, cả đến những cây trồng trong vườn người đó nữa! Vậy thì tới đâu ông cũng có bạn thân, có gì là lạ? Mấy tháng trước cuộc bầu cư Tổng thống Roosevelt, Jim Farley viết mỗi ngày cả trăm bức thư cho dân miền Bắc và miền Tây.