Khi bạn để cho quá khứ hay tương lai che khuất hiện tại, bạn đang tạo ra thời gian tâm lý – chính là chất liệu tạo ra bi kịch, khi nào bạn còn chưa tôn vinh khoảnh khắc hiện tại bằng cách để cho nó diễn ra, bạn đang tạo ra bi kịch.Nếu có, điều đó có nghĩa là bạn không biết tha thứ, không biết khoan dung.Cơn đau đớn về mặt tình cảm hay thân xác xảy ra trước và trong kỳ hành kinh đối với nhiều phụ nữ chính là cái quầng đau khổ về khía cạnh tập thể thức tỉnh bước ra khỏi cơn ngủ vùi của nó đúng vào thời điểm đó, mặc dù cái quầng này cũng có thể được kích hoạt vào những lúc khác.Các thay đổi sinh hóa này tượng trưng cho khía cạnh vật chất của xúc cảm.Nếu vũ trụ bị rối loạn dữ dội gây ra thảm họa tận thế thì cõi Bất thị hiện cũng hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi thảm họa ấy.Thực tại chủ yếu ở bên trong, còn bên ngoài là thứ yếu.Bạn đã “chinh phục thế gian” theo cách nói của Chúa Jesus, hay như Đức Phật phát biểu, bạn đã “đáo bỉ ngạn” (đến bờ bên kia).Bạn không còn tạo ra hay tham dự vào vở bi kịch này nữa.Mọi thứ đều tươi tắn, tinh khôi, như thể vừa mới bước vào hiện hữu.Tư duy là món quà quí giá nhất mà chúng ta nhận được.