Tôi cười khùng khục trong họng.Trực giác giúp tôi luôn biết phải làm gì, chỉ không ai biết điều đó mà thôi.Bạn bắt đầu giở miếng im lặng của mình ra.Nhà văn vội vàng quệt nước mắt.Điều mà anh muốn thú nhận là anh cảm thấy mình thật nhỏ bé trước em.Bởi vì bạn đã từng làm thế, đã từng lết đi trong vài năm.Bạn nghĩ liệu có âm mưu nào đang đe dọa sự yên bình kha khá này không? Bạn có giống một kẻ đến sân bóng với những âm mưu trong đầu? Dân tình chúng ta thật hồn nhiên.Hắn không thể tự tha thứ cho mình.Toàn là thứ đã trông thấy nhưng chưa đụng vào bao giờ.Môn Lí và Hóa ban đầu tôi học tốt.
