Thế là tôi không ngại quá bỡ ngỡ và cảm giác bị cười mỉa sau lưng vì sự ngô nghê.Nhưng mọi người thì khác.Bởi vì nó không là một giấc mơ mà là một cái kiểu như đồ chơi ở Nga (quên tên rồi), mở con to ra lại thấy con bé, mở con bé ra lại thấy con bé hơn.Mùa đông thì mấy chiếc áo len dày sụ mớ ba mớ bảy.Bạn không muốn cãi lại.Nhưng đến một lúc nào đó, nó sẽ trỗi dậy trong lòng ông.Nằm vô tích sự cả đêm vẫn phải nằm.Bán hết nội tạng, ruột gan phèo phổi.Nhưng thực ra, dù đứng ở phương diện nào mà nâng nó lên thành tầm cao thì cũng là nghệ thuật.Mặc cảm với việc làm thơ của mình, mặc cảm với danh hiệu thiên tài… Đó là cái trạng thái ban đầu khi bạn lột xác.