Dùng một cuốn sách hay mà như một liều thuốc ngủ rõ ràng là một sự lãnh phí.Đứa trẻ đã là một độc giả trưởng thành theo nghĩa có thể đọc hầu hết mọi thứ, nhưng vẫn chưa được nhuần nhuyễn.Nhưng điều này là sai với hầu hết các sách mà họ đọc.Bạn sẽ chỉ cảm nhận được nó khi đọc cả bài thơ chứ không riêng phần nào.Bất kỳ ai biết đọc đều có thể đọc để giải trí nếu muốn.Nếu bạn nói mình hiểu ý tác giả, nhưng không có cách nào để chứng minh ngoài việc lặp lại từng câu một, bạn sẽ không thể nhận ra nhận định mà tác giả muốn nếu nó được diễn đạt theo cách khác.Để biết bất cứ điều gì, chúng ta phải vận dụng khả năng đánh giá và lý luận.Vấn đề nằm ở chính việc gạt bỏ hoàn toàn các câu hỏi triết học hạng nhất vốn rất được độc giả bình thường quan tâm.Một tập hợp tài liệu cũng có thể chứa trong nó một câu chuyện.Khi đó độc giả nợ tác giả một lời đánh giá.