Bạn nên nhớ rằng Ken Dyke không hề phí thì giờ khoe sự trọng của ông ta.Tôi tiếp: - Anh Emile, tôi tính thết vài bữa tiệc nữa.Người ta nhắc cho nó rằng: "Má không muốn cho con như vậy nữa".Chẳng hạn, đã lâu rồi, tôi có một người học trò hiếu thắng lắm (tên là Patrick); trung hậu giản dị, nhưng, trời! Thích cãi nhau làm sao! Anh ta làm đại lý cho một hãng bán cam nhông, nhưng không thành công, chỉ vì anh ta thích cãi lại những người anh mời mua xe và làm cho họ phát giận.Một người Nhật trong phái cổ chẳng hạn, tức giận lắm khi thấy một người đàn bà Nhật khiêu vũ với một người da trắng.Ông đáp: "Nai lưng ra mà làm việc".Cậu thôi học từ hồi mười ba tuổi, phải làm công cho một công ty nọ.Êm được trong một thời gian dài.Bà luôn luôn day dứt, đay nghiến rằng ông chẳng được vẻ gì: nào là lưng thì gù, chân đi thì kéo lê như thằng mọi, dáng điệu cứng như que củi, gai mắt lạ lùng.Trong suốt câu chuyện tôi chỉ nói tới điều mà ông ta quan tâm tới, tôi chỉ tìm kiếm và bày tỏ cho ông ta cách đạt được ý muốn đồ thôi.