(Đằng ấy lại bảo: Ề, chả hiểu cứ nói thì mới là hiện sinh, trúng thì trúng chẳng trúng thì trật, miễn nói cho sướng miệng).Lát sau, bác bạn lên, mang theo chiếc đồng hồ báo thức còn kêu.Dù tôi rất ghét những người ích kỷ và khe khắt.Và tiếp tục động não để vờn mình một cách thi vị nhất.Tôi định chờ mẹ bảo: Mẹ cho con thôi học nhé.Và đây là lần thứ hai tôi khóc.Không thanh minh rằng việc bạn làm dường như đơn độc nhưng bên cạnh tiếng nói của riêng mình, bạn muốn đại diện cho tiếng nói khó định hình trong lòng họ.Chả muốn viết tí nào.Chả quan tâm đến gì ngoài những cái thùng rác.Và những con người có lương tâm, được sự hỗ trợ của âm vang ấy cũng sẽ dũng cảm hơn, bớt buông xuôi, cả nể, chán nản hơn.
