Khi đọc bức thư phúc đáp ấy, ông ta tức uất người.Tôi tự nghĩ: "Có lẽ mồ của ta đây"."Tôi đã theo triết lý đó từ ngày ấy.Bác sĩ Edmund Jacobson ở trường Đại học Chicogo còn đi xa hơn nữa.Bà Elizabeth Connley ở Portland đã học được một điều mà chúng ta trước sau gì cũng phải học là: số phận đã không tránh được thì hãy nhận và hợp tác với nó đi: "Như vậy đó và không thể nào khác được".Mới rồi tôi lại chơi nhà ông vài ngày và nhận thấy hai câu này trong Thánh thi (Psaume CXVIII) đóng khung treo trên tường phòng để ông được thường thấy nó.Lòng tự ngờ vực sẽ tạo ra nhiều nỗi ngờ vực khác.Buổi tối hôm đó, chỉ có một ly sữa nóng, nhưng được vậy là nhiều lắm rồi.Thật không còn cái gì.Từng bộ đội một đã đào ngũ.