- Xin ông đừng nói nữa! – Hadan Gula chen vào – Cháu không muốn ông bêu xấu ông của cháu bằng những lời dối trá như thế không hề là một nô lệ!- Vàng chứ, chọn vàng chứ! – Hai mươi bảy người cùng đồng loạt lên tiếng.Kalabad ngừng kể và chăm chú nhìn vào những gương mặt của các chàng trai:Cuộc sống ở thành Babylon vốn là như thế - luôn có sự xen lẫn giữa cái nguy nga và cái tồi tàn; giữa sự giàu a hoa và sự nghèo khổ, khốn cùng.Chắc anh cũng biết, có nhiều cách để số vàng tiết kiệm đó sinh lợi và giúp anh nhanh chóng đạt được ý nguyện.- Bậy nào! Không phải tôi đang túng thiếu hay thua bạc gì cả.Tôi là người sở hữu rất nhiều vàng.Còn bò rất giận vì những lời nói của con lừa.Ông thì không hiểu gì cả nên hỏi anh ta:Con nên làm công việc mà đáng lẽ ra cha phải làm khi ở vào độ tuổi của con.
