Tôi vui như tết, vì đây là một tài sản lớn do mồ hôi nước mắt của mình làm ra.Tôi rất coi trọng vấn đề này.Cả hai khu công nghiệp chỉ có chi ra mà không có thu vào, chẳng khác gì bị chảy máu mà không cầm lại được.Ông Kiet mời tôi ngồi đúng vào chiếc ghế ngồi làm việc của ông.Ông cho xe chở một toán quân nhân đến dẹp loạn, buộc bọn chúng giải tán.Tôi bổ sung thêm rằng trong thời gian học ở Đài Loan, tôi có thuê nhà của Tướng Cơ Nan Son, Phó Tư lệnh Mặt trận phía Nam của quân đội Trung Quốc trong thời kỳ chiến tranh, và ông có một người con cũng là phi công của Đài Loan.Đó chính là điểm khởi đầu của làn gió mới.Nếu nhân viên không nhận thức mình phải làm việc “hết trách nhiệm” và “tốt nhất” thì ý nghĩa, giá trị của công việc đó sẽ thay đổi.Nhưng chờ mãi không thấy động tĩnh gì, tôi quyết đi sâu tìm hiểu lý do tại sao.Việc làm khu công nghiệp tại các nước theo chế độ dân chủ như Thái Lan đúng là không dễ dàng gì, nếu so sánh với các nước theo chế độ cộng sản như Trung Quốc hay Việt Nam.