Môn Lí và Hóa ban đầu tôi học tốt.Mẹ tôi đi về phía bên kia.Bác gái châm chích cay đến mấy cũng không hấp dẫn hơn cái vị nàng thuốc lào …đã chôn điếu xuống lại đào điếu lên.Lúc lúc mới thấy tiếng rú lạc lõng.Mẹ xem xong bảo: Đây là trang hài hước à? Đôi lần tôi nửa đùa nửa thật: Con đứng trong 5 nhà thơ Việt Nam hay nhất.Hãy để bác nói, đôi khi nói là một cách giải toả tốt.Môn Văn và môn Anh làm vèo như nước chảy.Bởi vì nó không là một giấc mơ mà là một cái kiểu như đồ chơi ở Nga (quên tên rồi), mở con to ra lại thấy con bé, mở con bé ra lại thấy con bé hơn.Rồi ông ta đi chỗ khác nghe điện thoại.Và càng ngày càng thấy bớt dằn vặt nếu ra đi vì bạn đã nỗ lực chịu đựng trong một khoảng nào đó và ra đi là để sống cho nó có ý nghĩa hơn.
