Bình thản và mệt mỏi.Nàng quay xuống nhìn thẳng vào tôi.Ngập ngừng vuốt ve sống mũi.Để lúc này bạn không lo nghĩ đến chuyện ra đi hay không.Cho đến chừng nào họ chưa hoang mang và nhận thấy đôi mắt tâm hồn mình lâu nay nhỏ hẹp.Họ luôn cảm thấy ai đi khác con đường của họ là có vấn đề.Ngôi nhà nào cũng mở cửa để bán một cái gì đó.Nó cùng tham gia giải với bạn.Nơi thì cà phê đèn hiu hắt.Mang nó, xem đá bóng mà lại hay nghĩ đâu đâu, lại lạc khỏi dòng sống hồ hởi hiếm hoi kia.