Và từ đầu đã không muốn dành sức cho cái không phù hợp.Khi mà bạn xa rời hết bạn bè, rời xa cái thủa đấm đá đùa chơi, mồ hôi còn ướt đầm quần áo trong suốt những tiết học.Cả nước mũi, chảy dài qua môi, rỏ xuống tong tỏng.Còn tĩnh tâm mà viết.Định ngoáy mũi phát để kết thúc truyện.Sự đồng cảm với những người cùng khổ là có nhưng sẽ không quá sâu sắc khi tôi ít trải qua nỗi đau của chính họ mà chỉ thấy chúng trong văn học, trong đời.Tôi khóc vì tôi thích yên ổn chứ đâu muốn đấu tranh.Người gác sở thú hỏi: vào trường hợp của cô, cô có ra vì mấy hạt lạc không.Luôn được vận động, luôn được tiếp xúc.Đi một mình được đã đành nhưng mấy ai không ăn bám vào bình dân.