Một người trung bình được vui vẻ trong gia đình còn sướng gấp trăm một vị thiên tài phải sống cảnh cô độc.Ông ta bèn kể nỗi lo phiền của ông.Mắng, giảng giải, dỗ ngọt, đều vô hiệu.Nó ở trong kịch Hamlet, hồi V, màn II.Sau nhiều lần thất bại, ông Wesson hiểu rằng phương pháp của ông dở, và ông đã theo vết xe của người khác rồi.Ông ta kể lại: "Tôi mất hẳn tiếng.Nhưng tôi biết một nhà xuất bản nọ tìm được một tiểu tiết nào để chỉ trích thì thích lắm.Họ có cảm tưởng bị bỏ rơi và không thèm giữ một mảy may cảm tình với một hãng đã đối đãi với họ khiếm nhã như vậy.Thì đây kết quả như vầy: Ông Steinhardt viết thư cho tôi kể: "Tôi có vợ 18 năm rồi, và trong thời gian đó ít khi tôi mỉm cười với nhà tôi.Thomas, và giao cho ông này công việc khó khăn đi thâu những số tiền đó.
