Mà tôi nghĩ chính ông đang làm mất thời gian đấy.Bên phải cái giá cắm bút là hộp C sủi, sách giáo khoa, sách danh ngôn, truyện chữ, truyện tranh, báo, bộ tú lơ khơ, hai cái kính, một cái nằm ngửa nhìn ra giàn gấc, một cái nằm sấp nhìn vào giường.Có người cúi mặt bấm di động.Với đời người, ngắn lắm.Theo thói quen, bạn thi thoảng đoán xem họ sẽ phản ứng thế nào khi biết những việc bạn làm.Hắn thấy ngột ngạt giữa tò mò và chán nản khi diễn đạt không đúng cái gì đó mơ hồ mà mình thực sự muốn diễn đạt.Ôi! Những tiếng còi xe.Còn lại, mọi thứ khá dễ hiểu nếu thực sự muốn hiểu.Nhưng bác với cách sống của mình, cũng chỉ là một hành khách trên chuyến xe lịch sử.Tôi thấy thế là tốt.