Bác lại bảo: Cấm tiệt đi đá bóng.Bác không hài lòng một tí nào.Đối thủ dù không thích cũng khó thoát khỏi sự áp đặt ngọt ngào của bác.Sao có một quãng đường mà mình đi chậm thế? Mình muốn mọc ra thêm muôn ngàn đôi chân hoặc không còn chân gì nữa.Xã hội loài người thì phải như thế.Không làm ác theo cách này thì cũng làm ác theo cách khác mà thôi.Cũng có hôm ngủ khá say.Khi ấy, nếu còn đi bộ chắc bác và bạn được lên vỉa hè chứ bác bạn không thỉnh thoảng phải kéo tay bạn tránh xe như bảo vệ một chú gà con.Vẫn có những nỗi buồn nhớ và thất vọng xen vào.Người ta mang nó đi như một mẫu vật tượng trưng cho thảm họa chiến tranh.
