À, cháu nhớ lúc dọn hàng mang tấm sắt (để dắt xe lên vỉa hè) vào nhà nhé.Cậu ấy là người tốt.Rồi hình như cả tiếng chảo mỡ sôi dưới tầng hai.Và từ đó, có cả những sự so sánh nghiêm túc.Tôi và thằng em lại về.Nó khờ như một anh nông dân khờ chứ không phải một chàng thư sinh.Chuyển sang máy mát xa.Những hạt cát bị ma sát rất đau khi ngược dòng a dua là những hạt cát tạo được sức hút hớn.Thế nên trong hắn mơ hồ sự so sánh tưởng như là một sự giằng xé lớn lao nhưng thực ra tối nghĩa và thiếu cơ sở: Chung thủy với đời sống tuyệt vời hơn hay sáng tạo tuyệt vời hơn? (Cái này từa tựa như câu hỏi vị nghệ thuật hay vị nhân sinh).Nhẹ đến độ mà tôi biết chỉ độ chục lần như thế này là tôi sẽ bay lên.