Phân tích cảm giác ấy, ta sẽ thấy trước hết là một nỗi lo âu, bối rối, chờ đợi, ngóng trông, mong mỏi.Một nguy hiểm nữa, là bị buộc chặt vào chương trình như một tên nô-lệ bị buộc chặt vào cỗ xe.Dùng thời gian đó cho hợp lý, cho hiệu quả là vấn đề khẩn cấp nhất.Bạn phải phải phân biệt văn chương và sách nghiên cứu về những đầu đề không phải là văn chương.Người ta phàn nàn thiếu năng lực tập trung tư tưởng, không ngờ rằng năng lực đó có thể luyện được.Tôi ân hận cho bạn lắm, nhưng còn có chỗ để an ủi.Xét kỹ, ta thấy tiền bạc là vật chất tầm thường nhất.Cho nên riêng tôi, tôi yêu sự gắng sức lắm.Hỡi người đời, anh phải tự biết anh.Nếu bạn tự thấy muốn mở rộng chương trình thì tùy ý, miễn là đừng bị cái gì bắt buộc và coi thì giờ thêm đó như là một mối lợi bất ngờ, chứ không phải là lợi tức thường xuyên, như vậy bạn có thể trở lại chương trình sáu ngày một tuần mà không có cảm tưởng rằng mình hóa nghèo hơn và thụt lùi.
