Càng kéo nó càng lùi lại.Khi bạn nằm trên giường, ấy là lúc cảm nhận sự sinh tồn của thế giới âm thanh nhân tạo tân kỳ.Chứ không phải như thời của tôi bây giờ.Viết những điều này ra còn nghĩa lí gì khi không thay đổi được cục diện? Vấn đề là cục diện còn có thể thay đổi được.Mà nô lệ thì khó mà không giống chủ.Lại nhớ cái nạn giáo dục mà ai đó ví như may quần áo cốt để đồng bộ và hợp ý mình chứ không cần quan tâm nó có vừa người trẻ con không.Lúc đó bạn đang bỏ vỏ chai vào két và khuân xuống nhà.Chẳng vay chẳng nợ ai trên đời cả.Sự không quá mê sáng tạo của hắn cũng có lí, mê quá chưa chắc xơ múi được gì.Nhưng họ không dùng được những cái đó để làm loài người đẹp hơn.
