Ông Arkad âu yếm đặt bàn tay của mình lên đầu Nomasir và nói:Căn nhà và những vật dụng có giá trị đều bị họ xiết hết.- Tôi là một người thích tự do.Anh chẳng còn hơi sức để phân minh với Dabasir:Khi đó tôi sẽ đáp lại: "Tôi rất quý từng đồng tiền vàng của tôi.Sharru Nada kể tiếp:Nhưng tại sao mỗi lần đối diện với dịp may, chúng ta thường do dự và thối lui, chứ không nghĩ rằng đây là dịp tốt cần phải nắm lấy.Nếu anh Araman có thể chứng tỏ cho em và người bạn thân của em là Mathon thấy kế hoạch làm ăn của anh ấy đạt được kết quả tốt, thì em rất vui lòng cho anh rể mượn toàn bố tiền dành dụm của em trong ba năm qua".Trong nhà, những người nô lệ đang cầm những chiếc lá cọ có cán rất dài quạt đều đặn, nhịp nhàng để làm dịu không khí oi bức.Họ nhận thức được rằng, ông Algamish quay trở lại cửa hiệu khắc chữ nhiều lần, bởi vì ông ấy muốn quan sát một con người – chàng thanh niên Arkad - từ sự nghèo khó, khốn khổ của cuộc đời, đang tìm cách vươn lên.