Từng trang, từng trang…Nhưng gã này có vẻ nhọn nữa, như một núi băng, còn đen như một cái gốc cây cháy.Hôm đầu đến ngủ nhà bác, bạn cũng nghe cái tiếng ấy, khác với các loại chuông khác, mà không biết là cái gì, cứ tưởng mình mơ.Chúng tôi đi tiếp đến 2 phòng xông hơi khô ướt và 2 bể sục nóng lạnh.Tôi e rồi lại nằm nướng đến tận chiều.Nên phản ứng lại chính bằng sự ù ì và chây lười.Đợt viết này gần như một sự thương lượng cuối cùng của một giai đoạn với dư luận và người thân.Bây giờ đến tiết mục bể sục.Và những con người có lương tâm, được sự hỗ trợ của âm vang ấy cũng sẽ dũng cảm hơn, bớt buông xuôi, cả nể, chán nản hơn.Dở đến độ họ bị văn chương bắt vở.
