Chắc không biết mục đích chính của tôi đến đây để chữa bệnh mệt.Đó là yêu cầu phải có can đảm thay đổi để phù hợp với tinh thần thời đại.Hôm trước trốn mẹ đá chơi một trận mà chân còn tập tễnh đến hôm nay.Nói chung bạn tạm chiếm được thành luỹ này rồi.Để xem lực lượng công an nhân dân đối xử với quần chúng thế nào.Nơi mà tôi chưa đến một mình bao giờ.Ê này tôi, cười ít thôi chứ.Ông ta bảo: Đấy, có thế thôi… Nước mắt tôi bắt đầu lặng lẽ rỉ ra.Bù lại, ông sẽ làm nô lệ nghệ thuật cho họ vĩnh viễn?Tưởng hay ho, lễ nghĩa nhưng thực ra chả văn minh tí nào.
