Ở đó, có thể tôi sẽ như một anh nông dân lạc lõng trong bữa tiệc thị thành.Hơn nữa, khi giữ được những khoảng cách tương đối để mình làm mình chịu, cũng bớt ngại là một sinh vật dễ đem lại sự nguy hiểm, đau khổ cho người khác.Tôi đã ngồi đây nhiều lần, nhìn phát chán.Bao giờ thì xong? Không bao giờ? Không rõ.Cây ở mỗi phố đều đẹp một kiểu.Mà còn thua trắng về tài năng.Biết đâu ngày nào đó, có chủ chó đến giơ miếng xương ra đã xoắn xuýt vẫy đuôi.Nhưng vấn đề đặt ra là đó có phải những sáng tác hay ho cho loài người không.Bác gái độ này khá rảnh, hay xem tivi.Anh chắc chả chấp tôi đâu nhỉ.