Tôi ghi tâm tạc dạ bài học ấy.Tôi lo lắng tới nỗi hoá đau, mất ăn, mất ngủ ba ngày ba đêm.Đàn ông hay đàn bà đều có cơ hội làm ăn hết.Chỉ nên có những tư tưởng bình tĩnh, dũng cảm và lạc quan vì "tư tưởng của ta sao thì tạo đời sống của ta như vậy".Mùa xuân năm 1938, tôi đến bán ở gần Versailles [7].Bác sĩ lo bệnh đã nhập óc, nổi mụt trong óc thì tất chết.Sau một ngày mê mẩn, tôi cùng với ba tôi đi đến khuya [38], lại phải đi ngưa khoảng bảy cây số nữa mới tới trại.Chắc chắn có điều này: Nếu tôi cứ nghĩ rằng thế nào cũng "chết" thì lời bác sĩ tiên đoán sẽ thành sự thực.Bà cố tưởng tượng những thống khổ trong đời tư của những người đó.Thái độ tinh thần ảnh hưởng một cách rất sâu xa, gần như khó tin, đến cả thể lực nữa.