Chẳng nhẽ mình đấm cho đồng chí ấy một phát.Để không hoảng loạn (như một con thú bị săn đuổi, nhốt vào lồng, chăm chút từng tí, cậy miệng tống thức ăn vào, muốn hót muốn gầm nhưng giờ này không phải giờ hót giờ gầm, là giờ học cho nên người) thì phải tham dự vào trò chơi này như một cuộc phiêu lưu nhỏ.Dù trong bạn, trong họ, đều có những bế tắc ít khi nói ra.Nhất là những mặt còn lại của đời sống.Nằm vô tích sự cả đêm vẫn phải nằm.Ngôn ngữ cũng là một thứ vũ khí, một con dao hai lưỡi mà.Chẳng có gì đáng bực cả.Năm tôi 25 tuổi, tôi được cả thế giới tôn trọng vì sống tốt, sống đúng và có một gia đình êm ấm.Mẹ: Mẹ gọi điện sang nhà bạn con, nó cũng không biết con đi đâu.Thôi, cứ chiều cái dạ dày.
