Ông kể với tôi như vầy: "Mười tám năm trước, tôi ưu phiền, tới mất ngủ.Và khi chúng tôi tới không thấy ông đương nguyền rủa muỗi mà lại thấy ông đương thổi còi.Mỗi buổi sáng chúng ta phải tự khuyến khích cho can đảm làm việc cả ngày".Tôi tin chắc rằng không bao giờ tôi nghĩ ra được cách cải tạo đó nếu tôi cứ rối rắm như trước.Lập ngân sách thiệt đúng với nhu cầu của ta, như quần áo khít với thân thể ta vậy.Nhưng khi lại ở Lynn, bà mới tới khúc quẹo quyết định trong đời bà.Tôi chạy lại xưởng của California, rán làm cho ông hội trưởng hiểu rằng thời vận đã xui, và chúng tôi đương bị phá sản.Tôi cám ơn Chúa đã cho tôi ăn nhiều lễ Giáng sinh rực rỡ, giữa gia đình đầm ấm, hồi thơ ấu.Nằm trên giường và tin rằng sẽ chết trên đó, bà mở Thánh kinh ra, rồi như Chúa dun ruổi gặp đoạn Thánh Mathieu kể: "Họ chỉ cho người một bệnh nhân đau chứng tê liệt nằm trên chiếc chõng; và Giê Su nói với bệnh nhân" "Con, con can đảm lên con.Đời Nã Pháp Luân và Helen Keller đã chứng minh hoàn toàn lời đó.
