Có lẽ cũng không dám gần quá vì sợ bị hút vào rồi thì không dứt ra nổi.Nhưng mà chắc là ra được thôi.Mẹ: Cháu ở dưới này có ngoan không bác? Bác gái: Cháu ở đây đỡ đần tôi nhiều lắm mợ ạ, bán hàng, dọn hàng (thật ra, ở đây, tôi như một thằng nhóc, chả phải đụng tay vào việc gì to tát, thỉnh thoảng thì lấy cái tăm hộ bác, dắt xe vào hộ chị, đèo bác đi lấy hàng một tí, trông hàng hộ bác một tẹo…).Nhưng nó không còn ở đó.Cuộc đời con người là chuỗi cát bụi về với cát bụi.Bạn dường có hai con đường trước mặt: Học tiếp đại học và đi bên nghệ thuật.Tôi nằm trên gác, đọc hoặc viết.Mấy môn khác, đôi khi chúng tạo hứng thú cho tôi.Bịt tai lại, im lặng, là xong.Tôi khóc cho những thất vọng lớn đầu đời.
