Thuở ấy ông mê một chiếc còi (tu-huýt), mê tới nỗi, chẳng hỏi giá chi hết, đã dốc ráo tiền trong túi ra mua.Vậy có thể lời chỉ trích của "người ấy" không quá đáng đâu.Vậy ông ta có may mắn thì sống dược khoảng 14 năm nữa thôi.Nhà chồng tôi cố tập cho tôi lịch thiệp bao nhiêu, chỉ làm cho tôi e lệ bấy nhiêu.Chỉ những điều nào học rồi mà dùng tới thường mới khắc sâu vào óc ta thôi.Nã Phá Luân có đủ những cái mà người thường mơ tưởng: danh vọng, uy quyền, của cải - vậy mà ông nói khi ở đảo Saint Hélène: "Trong đời tôi, không có được tới sáu ngày sung sướng".Nghĩ lại cái ngày ghê gớm mà tôi tự tử, tôi muốn la lớn: "Đừng! Đừng! Những ngày đen tối nhất đời ta không lâu đâu - tương lai tới.Ngay sáng mai, bạn hãy giúp những người mà bạn gặp đi.Mặc dầu có một số đồng nghiệp nhạo báng hay thốt ra những ý tưởng bi quan đối với công cuộc của ông, ông cũng cứ làm.Khi thấy mệt, nên nằm sấp xuống sàn và cố vươn người ra cho thật dài.
