Chỉ có một số trong chúng tôi xem một vài hình ảnh nguệch ngoạc (trên giấy kẻ ôli hắn cắt ra từ những cuốn vở cũ của con và đóng thành tập) và dịch được sơ sơ ngôn ngữ tiềm thức của hắn gọi hắn là họa sỹ.Chúng không quá gay gắt, bộp chộp và bất cần lí lẽ như bọn khủng bố.Có khi lại còn lòi đuôi ăn vạ.Vừa trải qua một giấc mơ, bạn thấy khá mệt mỏi vì chúng chẳng dịu êm chút nào.Không được, như thế người ta sẽ nói này nói nọ, ngại chết.Nàng bảo: Anh ăn hộp cơm kia đi.Nhưng mẹ ơi, luật không được chia đều.Họ muốn và ép tôi sống theo cách của họ.Đang định đứng lên đi ăn.Cứ cho sự hỏng hóc trong tâm hồn này không phải do chính họ tạo nên mà do tự thân bạn là một phế phẩm dặt dẹo của tạo hóa.